Con trai bán 1 cây vàng chữa bệnh cho mẹ đẻ, câu nói của bà khiến con dâu bắt trả lại đủ tiền

Admin

Tôi muốn gửi 3 con về quê nghỉ hè nhưng bố mẹ chồng từ chối nhận.

Chúng tôi còn 3 đứa con đang tuổi ăn tuổi lớn, còn phải ăn học dài nên rất cần tới số tiền đó. Vậy mà chồng lại lỡ đem vàng đi bán.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Bố mẹ chồng tôi nay đều gần 70 tuổi, quanh năm trồng lúa, trồng rau, cây trái... nên thu nhập cũng chỉ vừa đủ sinh hoạt, không có khoản tiết kiệm lớn.

Đợt vừa rồi mẹ chồng tôi bỗng bệnh nặng phải nhập viện cấp cứu. Ban đầu bố chồng tôi có đưa 20 triệu để bà nhập viện nhưng không đủ vì phải điều trị lâu dài.

Vì thế chồng tôi về nhà không bàn bạc mà tự ý đem 1 cây vàng của gia đình đi bán. Một nửa số tiền anh đóng viện phí cho mẹ đẻ, một nửa còn lại bảo để phòng nếu bệnh viện cần đóng thêm thì tiếp tục đóng.

Cuối cùng đến khi bà ra viện, toàn bộ số tiền đều hết sạch vì chi vào nhiều thứ như tàu xe, thuốc thang, cỗ bàn cúng...

Phải đến khi vô tình không thấy vàng trong nhà tôi mới tá hỏa hỏi thì chồng kể vậy.

Lúc đó tôi điên tiết hỏi anh:

- Tại sao tiền của nhà, anh không bàn bạc gì với em mà đã mang đi bán đóng viện phí cho mẹ?

- Lúc đó vội quá nên anh quên. Mà giờ cũng lu bu nhiều việc quá nên anh cũng quên luôn không bảo lại với em.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Nghe vậy tôi lại càng cáu hơn:

- Nếu anh bàn với em thì chắc chắn em sẽ không đồng ý vì tất cả tài sản tiết kiệm của hai vợ chồng mình không có nhiều. Số đó là để phòng lúc con ốm đau, cần đầu tư học hành thì dùng tới. Mà giờ anh lại mang bán đi rồi thì sau này biết phải làm sao?

- Số vàng đó dù sao cũng là của ông bà cho lúc mình cưới nên giờ trả lại cho bà cũng được. Mà không bán đi thì làm gì có tiền đóng viện phí cho mẹ.

Tôi phản bác:

- Đó là việc của ông bà, ông bà ốm đau tự phải có trách nhiệm trích tiền tiết kiệm của mình ra mà lo liệu chứ chúng ta còn 5 miệng ăn, 3 đứa con còn nhỏ cần phải chi tiêu bao nhiêu khoản.

Hơn hết, ngày xưa khi chúng ta con cái khó khăn cần nhờ mẹ trông dùm thì bà đâu có đỡ đần. Đợt đó bà hết lòng chăm cháu ngoại trong khi đó những cháu nội em phải tự mình chăm rồi nhờ hết hàng xóm láng giềng và phải cho đi lớp từ sớm.

Lúc đó mẹ không giúp em chăm sóc con thì sao giờ ốm đau em lại phải trả tiền viện phí. Sao anh không bảo em gái anh, người được bà bế con mấy năm trời, giờ mẹ ốm lại không thấy bỏ ra đồng nào.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

- Lúc đó nhà đông cháu, mẹ cũng vì bất đắc dĩ nên mới phải trông cháu ngoại chứ mẹ đâu có muốn bỏ mặc cháu nội mà trông cháu ngoại chứ. Bây giờ bố mẹ ốm, con trai con gái thì đều như nhau, ai có tiền thì bỏ ra cứu chữa cho ông bà chứ giữ tiền làm gì.

- Em không đồng ý vì em cũng chật vật làm kinh tế để tiết kiệm từng đồng nuôi con mới giữ được 1 cây vàng đó. Anh làm thế nào thì làm, bảo ông bà tiết kiệm dần mà trả lại em số tiền đó để em đi mua vàng tiết kiệm cho con sau này.

Cuộc tranh luận của hai vợ chồng không có hồi kết, thậm chí chồng còn mắng tôi là bất hiếu vì không đồng ý lo tiền chữa cho mẹ chồng ốm đau nhưng tôi cũng cãi lại, lúc con tôi nhỏ thì có ai giúp.

Đợt này khi lũ nhỏ được nghỉ hè, tôi muốn cho các con về quê để ông bà trông đỡ vì vợ chồng tôi vẫn phải đi làm thì bố mẹ chồng tôi lại từ chối. Mẹ chồng tôi nói:

- Mẹ bị bệnh chưa khỏi hẳn, bố thì còn nhiều việc phải làm nên nếu các cháu về đây thì không chăm sóc được, sợ không an toàn vì ở quê nhiều ao hồ, sông suối.

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

Vậy nên khi nghe bố mẹ chồng từ chối việc chăm sóc cháu nghỉ hè tôi lại càng điên tiết hơn, bắt chồng phải thu gom cho đủ tiền mua 1 cây vàng để trả lại tôi.

Tâm sự từ độc giả thuhoai...

Ở Việt Nam (và nhiều nước Á Đông), việc ông bà hỗ trợ trông cháu không phải vì nghĩa vụ pháp lý, mà là sự hỗ trợ mang tính truyền thống, tình cảm gia đình và đạo lý:

1. Tình cảm gia đình – sự gắn bó giữa các thế hệ

Trong văn hóa Á Đông, đặc biệt là Việt Nam, tình thân gia đình là nền tảng quan trọng, các thế hệ thường sống gần hoặc chung nhau, hỗ trợ nhau trong cuộc sống.

Ông bà thường xem việc trông cháu là niềm vui, sự gắn kết và là cách để tiếp tục truyền tải giá trị gia đình, nếp nhà cho con cháu.

Nhiều ông bà tự nguyện chăm cháu không phải vì bị yêu cầu, mà vì yêu con, thương cháu, muốn chia sẻ gánh nặng với cha mẹ trẻ, đặc biệt là với những bà mẹ đơn thân.

2. Sự hỗ trợ xuất phát từ yêu thương – nhưng không mặc định là “nghĩa vụ”

Việc ông bà hỗ trợ chăm cháu nên xuất phát từ sự tự nguyện, không nên bị coi là điều “đương nhiên phải làm”.

Khi con cái mặc định rằng ông bà phải giúp mình trông con, không quan tâm đến sức khỏe, tuổi tác hay mong muốn cá nhân của ông bà, dễ dẫn đến mâu thuẫn âm ỉ trong gia đình.

Trong nhiều trường hợp, ông bà đã lớn tuổi, mắc bệnh mãn tính hoặc đơn giản là muốn có cuộc sống riêng – điều đó hoàn toàn chính đáng và cần được tôn trọng.

3. Ông bà trông cháu không phải là “bảo mẫu miễn phí”

Có không ít trường hợp ông bà phải chăm cháu toàn thời gian trong khi con cái đi làm xa, hoặc hoàn toàn ỷ lại, khiến vai trò của ông bà bị gắn với nghĩa vụ, mất đi niềm vui.

Điều này dễ gây mệt mỏi, căng thẳng, dẫn đến việc mối quan hệ giữa các thế hệ trở nên gượng ép, tình cảm giảm sút nếu không có sự thấu hiểu và ghi nhận lẫn nhau.

Một số ông bà còn bị áp lực từ định kiến xã hội, nếu không giúp trông cháu thì bị cho là “không thương con, không thương cháu”, điều này rất bất công và phiến diện.

4. Sự ghi nhận và biết ơn là điều cần thiết

Nếu ông bà sẵn sàng chăm cháu, cha mẹ (đặc biệt là mẹ đơn thân) nên thể hiện sự biết ơn, không chỉ bằng lời nói mà cả bằng hành động: hỗ trợ khi ông bà ốm đau, chia sẻ công việc nhà, không “giao phó toàn bộ” việc chăm trẻ.

Hãy để ông bà có quyền nghỉ ngơi, thư giãn, sống đời sống riêng, thay vì làm việc liên tục như một bảo mẫu không lương.

Trò chuyện cởi mở và đặt ra giới hạn rõ ràng ngay từ đầu (ví dụ: ông bà chỉ trông cháu buổi sáng, hoặc 2 ngày/tuần) giúp tránh hiểu lầm và mâu thuẫn sau này.

5. Trách nhiệm nuôi con là của cha/mẹ – ông bà là người hỗ trợ

Cuối cùng, về đạo lý, nuôi dạy con là trách nhiệm chính của cha hoặc mẹ, không phải của ông bà.

Việc ông bà giúp là quý giá, nhưng không nên biến thành gánh nặng mặc định.

Sự độc lập và chủ động trong vai trò làm cha mẹ là cách tốt nhất để:

Tránh mâu thuẫn giữa các thế hệ (về cách dạy con, ăn uống, kỷ luật…)

Giữ gìn tình cảm giữa cha mẹ trẻ và ông bà.

Tạo sự tôn trọng, bền vững trong quan hệ gia đình.

Ngoài ra, Luật Hôn nhân và Gia đình năm 2014 – Điều 70 quy định rõ: “Con có quyền và nghĩa vụ chăm sóc, nuôi dưỡng cha mẹ, đặc biệt khi cha mẹ ốm đau, già yếu, không nơi nương tựa.”

Như vậy, đây là một nghĩa vụ bắt buộc về mặt pháp lý. Nếu con cái không thực hiện, đặc biệt trong trường hợp cha mẹ không có ai chăm sóc và đang gặp khó khăn, có thể bị xử lý theo pháp luật.

Bộ luật Dân sự 2015 – Điều 644: Trong quyền thừa kế, con cái chỉ được hưởng di sản nếu không vi phạm nghĩa vụ nuôi dưỡng, chăm sóc cha mẹ khi còn sống.

Những biểu hiện cụ thể của “chăm sóc sức khỏe cha mẹ” bao gồm:

Đưa cha mẹ đi khám sức khỏe định kỳ, khi đau ốm.

- Quan tâm đến bữa ăn, giấc ngủ, thuốc men, chế độ sinh hoạt phù hợp với tuổi già.

- Hỗ trợ tài chính nếu cha mẹ không đủ điều kiện.

- Dành thời gian thăm hỏi, trò chuyện, vì tinh thần và cảm xúc cũng là một phần quan trọng trong “sức khỏe tổng thể”.

 Trong thực tế hiện nay, nhiều người trẻ bận rộn công việc, sống xa nhà hoặc có gia đình riêng khiến việc chăm sóc bố mẹ bị gián đoạn.

Tuy nhiên, công nghệ (gọi video, đặt lịch khám từ xa, chuyển tiền chăm sóc y tế...) có thể giúp con cái thể hiện sự quan tâm một cách thiết thực, dù không luôn ở bên cạnh.

Quan trọng hơn cả là tấm lòng – vì người già thường không mong đợi quá nhiều về vật chất, mà cần sự hiện diện và yêu thương.

Vợ không muốn gửi con về quê nghỉ hè với ông bà, lý do liên quan đến mẹ chồng khiến tôi tức điên
Vợ không muốn gửi con về quê nghỉ hè với ông bà, lý do liên quan đến mẹ chồng khiến tôi tức điên
Tuần sau con đã bắt đầu nghỉ hè nhưng vợ chồng tôi vẫn chưa tìm được phương án tốt nhất là gửi con đi đâu.
Bấm xem >>

Tâm sự mẹ bỉm