Đưa con đến trường mẫu giáo, cha mẹ nào cũng mong con được yêu thương, chăm sóc và học hỏi trong một môi trường an toàn. Thế nhưng, không ít vụ việc đau lòng đã xảy ra khi những đứa trẻ còn non nớt lại trở thành nạn nhân của bạo lực học đường, thậm chí ngay trong chính lớp học đầu đời của mình.
Câu chuyện dưới đây tại Singapore là một lời cảnh tỉnh cho tất cả các bậc phụ huynh về việc cần quan tâm sát sao đến những gì đang diễn ra với con mỗi ngày.
Theo đó, một phụ huynh họ Li tiết lộ rằng con trai 23 tháng tuổi của mình bị một giáo viên tiếng Anh tại cơ sở Choa Chu Kang trói vào ghế vì bé hư và để ngăn bé di chuyển tự do.
Cô giáo dùng dây buộc học sinh vào ghế ngồi.
Chiếc dây được để sẵn ở ghế và dùng thường xuyên.
Chị Li cho biết cô rất bức xúc trước “hành vi không phù hợp” của cô Lin, giáo viên tiếng Anh cùng lớp con mình.
Cô Li kể lại, ngày hôm ấy khi nhà trường gửi ảnh sự kiện cho phụ huynh thông qua ứng dụng di động, cô đã rất bàng hoàng.
"Khi tôi phóng to bức ảnh, tôi vô cùng kinh ngạc khi thấy một sợi dây an toàn quấn quanh eo đứa con trai 23 tháng tuổi của tôi và một đứa trẻ khác, buộc chặt chúng vào ghế với chân cách mặt đất." - cô Li kể.
Rất nhiều học sinh trong lớp bị ngược đãi như thế.
Sau khi điều tra và trao đổi, hiệu trưởng trả lời rằng vì đứa trẻ nghịch ngợm, không chịu hợp tác trong buổi chụp ảnh tập thể, thậm chí còn xô đẩy ghế, nên cô Lin buộc phải dùng dây an toàn của đứa trẻ để trói lại nhằm duy trì trật tự trong lớp học. Được biết, đứa trẻ đã bị trói bằng dây an toàn trong hai tuần.
“Ban đầu tôi rất sốc, vì con còn quá nhỏ, nếu ghế bị xô đẩy, bé có thể ngã về phía trước và bị thương,” cô nói.
Tuy nhiên, hiệu trưởng cho biết đây chỉ là trường hợp cá biệt và đã yêu cầu giáo viên chấm dứt hành vi này.
Theo cô Li, giáo viên tiếng Anh nói trên vốn rất nghiêm khắc, chỉ thích những học sinh ngoan ngoãn. Dù cô đã nhiều lần phản ánh về tình trạng của con trai, giáo viên vẫn kiên quyết cho rằng việc trói trẻ là “vì kỷ luật”.
“Chẳng trách con trai tôi thời gian đó thường bất ổn, hay sợ sệt. Có lẽ vì con từng bị trói vào ghế” - bà mẹ chia sẻ.
Bức ảnh chụp đứa trẻ bị trói bằng “dây an toàn” đã bị gỡ bỏ vào lúc 3 giờ chiều cùng ngày cô Li nộp đơn khiếu nại. Sau đó, cô còn được một phụ huynh khác tiết lộ rằng vụ việc tương tự từng xảy ra từ hai năm trước.
Lo ngại cho sự an toàn và tinh thần của con, cô Li đã quyết định cho con nghỉ học tại trường, đồng thời báo cáo vụ việc lên trụ sở Kinderland và Cơ quan Phát triển Trẻ thơ (ECDA) để được xử lý.
Ảnh minh họa
Không ít bậc cha mẹ nghĩ rằng chỉ cần chọn trường mầm non có tiếng, đóng học phí cao thì con mình sẽ được chăm sóc tốt nhất. Nhưng thực tế, chất lượng giáo dục không chỉ đến từ cơ sở vật chất hay danh tiếng, mà nằm ở tình yêu thương và đạo đức nghề nghiệp của giáo viên.
Một môi trường tốt phải khiến trẻ cảm thấy được yêu thương, tôn trọng và an toàn - đó mới là nền tảng đầu tiên trong hành trình phát triển nhân cách của con.
Cha mẹ nên hiểu rằng, giai đoạn mầm non là thời kỳ nhạy cảm nhất của trẻ. Những trải nghiệm tiêu cực, dù chỉ một lần, cũng có thể để lại vết hằn tâm lý lâu dài. Một sợi dây trói, một lời mắng, hay ánh mắt lạnh lùng từ cô giáo – tất cả đều có thể khiến trẻ sợ hãi, mất niềm tin vào người lớn.
Vì thế, ngoài việc quan tâm đến việc học của con, phụ huynh cần đặc biệt chú ý đến biểu hiện cảm xúc của trẻ mỗi ngày: con có sợ đi học không, có bám mẹ khóc lóc, có thay đổi tính cách hay mơ hoảng trong đêm không... Tất cả đều là những tín hiệu cầu cứu âm thầm.
Ngoài ra, sự giao tiếp giữa phụ huynh và giáo viên cần được xây dựng dựa trên tinh thần tôn trọng và minh bạch. Cha mẹ không nên e dè khi thấy điều bất thường, cũng không nên phó mặc mọi việc cho nhà trường.
Việc trao đổi thường xuyên, hỏi han nhẹ nhàng nhưng rõ ràng sẽ giúp phát hiện sớm những vấn đề tiềm ẩn. Một tin nhắn hỏi thăm, một cuộc gặp ngắn giữa phụ huynh và giáo viên có thể ngăn chặn nhiều hệ lụy đáng tiếc trước khi quá muộn.
Song song đó, các trường mầm non và cơ quan quản lý giáo dục cũng cần nhìn nhận nghiêm túc về công tác tuyển chọn, đào tạo và giám sát giáo viên. Trẻ nhỏ không biết tự bảo vệ mình, nên trách nhiệm này phải được đặt lên vai người lớn.
Cần có camera giám sát đầy đủ, quy trình phản hồi minh bạch, và đặc biệt là các khóa huấn luyện tâm lý – đạo đức nghề nghiệp thường xuyên cho giáo viên. Một cô giáo thiếu kiên nhẫn có thể hủy hoại cả tuổi thơ của một đứa trẻ.
Cuối cùng, hơn ai hết, cha mẹ vẫn là “người thầy đầu tiên và cuối cùng” của con. Dù bận rộn đến đâu, hãy dành thời gian lắng nghe con, quan sát con và tin vào cảm nhận của chính mình.
Nếu con có điều gì khác lạ, đừng vội cho rằng đó là “trẻ con vốn thất thường”, mà hãy tìm hiểu nguyên nhân.
Đôi khi, một cái ôm, một câu hỏi “hôm nay con có vui không?” chính là chiếc chìa khóa giúp con mở lòng và nói ra những điều mà người lớn chưa kịp nhận ra.
