Tìm mẹ ruột cho con
Từ ngày vợ mất vì dịch Covid-19, căn nhà cấp 4 trong con hẻm trên đường Xóm Chiếu (phường Xóm Chiếu, TPHCM) của ông Lê Trọng Toàn (74 tuổi) luôn vắng lặng. Chỉ khi có người thuê chở đi đâu đó, ông mới mở cửa, ra khỏi nhà.
Ông Toàn vốn là nhân viên bảo vệ dân phố suốt 40 năm qua. Khi hết tuổi lao động theo quy định, ông nghỉ việc, chuyển sang chạy xe ôm truyền thống và dành thời gian tìm lại mẹ ruột cho cô con gái nuôi của mình.
35 năm trước, vợ chồng ông Toàn nhận con nuôi trong hoàn cảnh đặc biệt. Đó là thời gian ông bà đang trải qua nỗi đau mất con liên tiếp.
Ông Toàn chỉ hình ảnh cô con gái nuôi lúc còn nhỏ. Ảnh: Hà Nguyễn
Năm 1981, ông bà đón 2 cô con gái sinh đôi đáng yêu. Nhưng chỉ ít tháng sau, 2 bé lâm bệnh rồi qua đời.
Ba năm sau, vợ ông sinh cậu con trai kháu khỉnh. Được 13 tháng tuổi, bé cũng lâm bệnh rồi rời bỏ bố mẹ, theo 2 chị gái của mình.
Liên tiếp mất 3 người con, vợ chồng ông Toàn đau khổ tột cùng. Năm 1990, ông được người hàng xóm cho biết ở chợ Đa Kao (quận 1, TPHCM cũ) có người muốn cho con.
Nghe vậy, ông vui mừng, đến tận nơi nhận bé về nuôi. Ông kể: “Đó là con của cô gái người Mỹ da màu, có mái tóc xoăn. Lúc tôi đến nhận, bé gái mới 1 tháng tuổi, nước da ngăm đen, tóc xoăn như mẹ của mình. Tôi nhận bé về nuôi, xem như con ruột và đặt tên là Lê Thị Ngọc Anh.
Lúc mới nhận nuôi, con ốm lắm, người xanh xao. Rất may năm đó, gia đình tôi làm công việc kết cườm, kinh tế ổn định nên có điều kiện nuôi con thật tốt”.
Ngọc Anh lúc còn nhỏ. Ảnh chụp lại
Từ ngày có con nuôi, cuộc sống của vợ chồng ông Toàn tràn ngập niềm vui. Ông bà yêu thương, chăm sóc đứa bé như con ruột, dành cho con những gì tốt nhất.
Ngọc Anh lớn lên trong tình yêu thương đủ đầy của cha mẹ nuôi. Dù vậy, khi học đến lớp 5-6, Ngọc Anh bỗng nhiên có bệnh tinh thần, phải bỏ học.
Từ đó, Ngọc Anh trở nên nhớ nhớ quên quên cho đến tận bây giờ. Đó cũng là lý do ông Toàn khát khao tìm lại mẹ ruột cho cô con gái nuôi những năm cuối đời mình.
Nỗ lực đến cùng
Ông tâm sự: "Vợ tôi mất trong đợt cao điểm dịch Covid-19, bỏ lại hai cha con. Nay tôi 74 tuổi, ngày đoàn tụ với vợ không còn xa .
Ngọc Anh dù đã 35 tuổi nhưng không nhanh nhẹn, hoạt bát như người khác. Tôi lo khi mình 'nằm xuống', con sẽ không có nơi nương tựa.
Vì vậy, tôi quyết định tìm lại mẹ ruột cho con. Chỉ khi Ngọc Anh và mẹ ruột đoàn tụ, con có nơi nương tựa, tôi mới an lòng”.
Ông Toàn luôn lo lắng con gái sẽ không còn ai nương tựa khi mình nhắm mắt xuôi tay. Ảnh: Hà Nguyễn
Dù vậy, ông Toàn không hề có bất kỳ thông tin cá nhân nào về mẹ ruột của Ngọc Anh. Ông chỉ nhớ đó là một cô gái người Mỹ da màu. Cô thuê ngôi nhà, ở cùng một số người da màu trong con hẻm nhỏ cạnh trường Tiểu học Đinh Tiên Hoàng (quận 1 cũ).
Lúc cho con, cô gái chỉ khoảng 25-26 tuổi. Sau đó ít ngày, cô lên máy bay sang Mỹ theo diện con lai. Từ đó, ông Toàn không nhận được bất kỳ tin tức gì từ người này.
Để tìm lại mẹ ruột cho con gái, ngoài nhờ các cơ quan truyền thông báo chí, ông Toàn còn gửi hồ sơ cho một người bạn Việt kiều đang sinh sống tại Mỹ tìm giúp.
Ông cho biết sẽ nỗ lực để tìm lại mẹ ruột cho con gái. Ảnh: Hà Nguyễn
“Người này chuyên kết nối, tìm cha mẹ cho con nuôi ở Mỹ. Ngoài việc biết năm 1990 mẹ ruột Ngọc Anh lên chuyến bay sang San Francisco (Mỹ), tôi không có thông tin gì thêm.
Biết là khó khăn nhưng tôi vẫn sẽ nỗ lực. Khi tôi hỏi 'nếu một mai ba chết đi, con sẽ như thế nào' thì cháu trả lời là 'con sẽ chết theo'. Câu nói ấy khiến tôi càng quyết tâm tìm lại mẹ ruột cho con”, ông nói thêm.
Ngọc Anh từ lâu đã xem vợ chồng ông Toàn như cha mẹ ruột và dành hết tình yêu thương cho ông bà. Ảnh: NVCC
Trong khi đó, chị Ngọc Anh ban đầu không muốn ông Toàn tìm kiếm mẹ ruột cho mình. Từ khi còn rất nhỏ, chị đã được vợ chồng ông Toàn cho biết mình là con nuôi. Dù vậy, chị không buồn và không có ý định tìm lại nguồn cội.
Từ lâu, chị đã xem vợ chồng ông Toàn như cha mẹ ruột và dành hết tình yêu thương cho ông bà.
Chị nói: “Trong ký ức của mình, tôi không có ấn tượng nào về bố mẹ ruột. Vì vậy, tôi không muốn tìm lại, nếu muốn tôi đã làm điều đó từ nhiều năm trước rồi.
Nhưng gần đây, khi biết tâm nguyện của ba, tôi đồng ý để ông vui, an lòng. Nếu có phép màu xảy ra, tôi cũng sẽ không vì thế mà rời xa ba nuôi”.