Tôi về làm dâu nhà chồng gần 4 năm, vừa sinh con gái được 3 tháng. Đây không phải là lần đầu tôi mang thai và sinh nở. Trước đó, tôi đã từng có bầu ngay sau đám cưới không lâu.
Thế nhưng, lần ấy em bé không giữ được. Nguyên nhân là do tôi bị ngã khi bê thùng đồ nặng theo yêu cầu của bố chồng. Mất con, tôi đau đớn khôn nguôi nhưng càng cay đắng khi bị bố chồng mắng mỏ nhờ làm có chút chuyện cũng không xong, sau làm được tích sự gì cho nhà chồng.
Chồng tôi xót vợ nên có cãi nhau với bố. Sau lần ấy, bố chồng tỏ ra ghét tôi ra mặt. Ông cho rằng vì tôi xúi giục nên đứa con trai duy nhất mới hỗn láo như thế. Rồi quy chụp từ ngày có tôi về làm dâu, gia đình mới đảo lộn, không có tôn ti trật tự như thế.
Con dâu ấm ức khi bị bố chồng chèn ép. Ảnh minh họa
Còn mẹ chồng, bà nói đồng cảm với tôi nhưng cũng không cãi lại được lời người chồng gia trưởng. Bà chỉ động viên tôi cố gắng ăn uống tẩm bổ để hồi phục sức khỏe. Rồi sau sẽ có những đứa con khác.
May có chồng và mẹ chồng ở bên, tôi mới vượt qua được giai đoạn khó khăn đó. Thế nhưng, cuộc sống chung đụng với người bố chồng khó tính, hà khắc khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Lúc nào bố chồng cũng tự cho mình cái quyền quyết định mọi việc trong nhà, kể cả là chuyện riêng tư của vợ chồng tôi. Sau khi mất đứa con đầu, tôi và chồng thống nhất dùng biện pháp tránh thai để tôi có thời gian hồi phục sức khỏe, chuẩn bị tinh thần để đón đứa con tiếp theo.
Thế nhưng, bố chồng lại luôn thúc giục vợ chồng tôi phải đẻ luôn trong khi chính ông là người gián tiếp khiến tôi bị sảy. Gần một năm không thấy vợ chồng tôi "động tĩnh" gì, ông bắt đầu tỏ ra nghi ngờ về khả năng sinh đẻ của tôi.
Nhiều lần ông bóng gió nói con dâu nếu không đẻ được nữa thì chỉ là đồ bỏ đi, không còn giá trị gì ở nhà chồng nữa. Rồi hết lần này đến lần khác, ông nói thẳng với chồng tôi nếu vợ không đẻ được nữa thì nên nghĩ đến chuyện kiếm vợ khác.
Ngoài chuyện gây áp lực với chúng tôi về chuyện con cái, bố chồng còn luôn soi mói, kiếm cớ để hạ bệ tôi trước mặt cả nhà. Là nam giới nhưng bố chồng để ý từng ly từng tí một. Chỉ cần tôi có thái độ bất bình hoặc thể hiện sự không hài lòng, lập tức, tôi bị ông gọi lên giáo huấn cả tiếng đồng hồ về chuyện tôn ti trật tự trong nhà.
Sáng nào tôi cũng dậy sớm nấu cơm cho cả nhà thì không được bố chồng ghi nhận nhưng hễ hôm nào ngủ quên hoặc bận việc không nấu kịp là y như rằng, bố chồng nói tôi không ra gì.
Lần tôi đi làm về mệt nên nhờ chồng nấu cơm, vậy mà bố chồng đi đâu về hùng hổ lao lên tận phòng con dâu đang nằm nghỉ mà mắng chửi xối xả. Ông nói, nhà ông bỏ tiền ra cưới tôi về không phải để tôi nằm ăn sẵn trong khi chưa hoàn thành nghĩa vụ của một người con dâu phải làm. Dĩ nhiên, tôi biết, điều bố chồng muốn nói là gì.
Lúc tôi thông báo tin vui có thai, mẹ chồng và chồng tôi mừng lắm. Ai cũng mong lần này thai kỳ của tôi sẽ suôn sẻ, không gặp bất trắc gì đến lúc "mẹ tròn con vuông".
Duy chỉ có bố chồng tôi là chỉ quan tâm đến đứa bé trong bụng tôi là trai hay gái. Bởi ông quan niệm "đẻ con trai mới có người thờ cúng, nối dõi tổ tiên còn con gái tốn công nuôi lớn rồi lại 'bay' đi".
Chính tư tưởng phong kiến ấy khiến lúc con gái tôi chào đời không nhận được tình yêu thương từ ông nội. Thậm chí, những lúc cháu quấy khóc đêm, ông còn tỏ ra khó chịu, quát mắng một đứa trẻ sơ sinh vì làm ồn, không để cho mọi người còn ngủ.
Dù là không thích cháu nhưng khi tôi xin về ngoại ở cữ lúc bé hơn 1 tháng, bố chồng lấy hết lý do này đến lý do khác để trì hoãn. Nào là nhà neo người, không đi đâu hết, nào là con nhỏ không lôi đi xa. Mãi đến khi con tôi được 2 tháng, tôi mới được cho con về ngoại.
Những tưởng thoát khỏi bố chồng cuộc sống của tôi sẽ dễ thở hơn. Nào ngờ, chưa đến 2 tuần, ông liên tục gọi điện yêu cầu tôi phải cho con về vì "nhà bao việc". Tôi chần chừ không về liền bị bố chồng thẳng thừng dọa sẽ "trả về nơi sản xuất" trước mặt bố mẹ đẻ tôi.
Bất lực, tôi đành phải cho con về. Vừa bước chân vào đến nhà, tôi đã phải đối diện với cơn thịnh nộ của bố chồng. Con tôi thấy tiếng to nên khóc ré lên, liền bị ông mắng "hư từ mẹ đến con". Đỉnh điểm, bố chồng còn quy chụp thông gia không biết dạy con, dạy cháu để con cháu hỗn láo, chỉ biết cãi lời người lớn là giỏi.
Trước sự quá quắt của bố chồng, tôi nói chồng nhất quyết phải xin ra ở riêng, không thể tiếp tục chịu đựng cảnh bị chèn ép thêm nữa. Nhưng bố chồng lại dọa sẽ từ mặt, gạch tên khỏi gia phả nếu chồng tôi dám làm vậy.
Giờ tôi uất ức thật sự. Tôi không biết phải làm thế nào trong hoàn cảnh này đây...
Link nội dung: https://phunuvathoidaivn.com/sau-nua-thang-cho-con-ve-ngoai-o-cu-toi-cay-dang-voi-quy-chup-vo-ly-tu-bo-chong-a99896.html